YÊU

Yêu đơn giản chỉ là Yêu


Nếu bạn thích một cô gái thường bạn sẽ chỉ nhìn trộm người ta, rồi thầm thương trộm nhớ.


Còn nếu bạn say mê một cô gái thì bạn sẽ dùng đủ mọi phương cách để có thể gây ấn tượng, để cho thế giới "nhận biết" rằng bạn đang yêu cô ấy như thế nào.


Còn nếu là Yêu thì chỉ nhìn thấy nhau đã cười. Cười chẳng cần lý do gì hết, cười bởi vì họ vẫn đang hiện diện trong cuộc đời của bạn.


Đôi khi chúng ta vì những mâu thuẫn trong cuộc sống mà đánh mất dần chữ Yêu. Nhìn nhau đã thấy chán rồi nói gì đến cười. Nhưng nếu hiểu rằng mọi thứ trên cuộc đời đều có lý do của nó, chẳng có gì là ngẫu nhiên hết.


Nói theo bên nhà Phật thì vạn vật trên đời này đều được cấu thành bởi nhân và duyên. Nhân quả vận hành có thể nào sai không ạ? Vâng tất nhiên không thể sai được vì đây là một trong những luật cơ bản của vũ trụ. Nhân quả mà có thể sai thì vũ trụ cũng đánh mất đi sự cân bằng và không thể tồn tại cho đến ngày hôm nay được.


Cũng giống như vậy Đạo là cái gì đó đúng đắn, chuẩn mực. Nếu Đạo mà có thể sai thì đó cũng không còn là Đạo nữa rồi. Vậy thì Đạo không thể chỉnh được. Vạn vật trên đời đều sinh ra từ Đạo nên bên trong vạn vật đã có ẩn chứa Đạo. Chỉ là chúng ta vẫn bị sương mù che phủ nên chưa thể rõ ràng và tường minh các "vấn đề" kéo đến trong cuộc đời mình.


Nói vậy có nghĩa là tất cả những trải nghiệm của bạn đã được ĐỊNH từ trước. Người bạn gặp đúng là người bạn phải gặp, sự việc xảy ra đúng thời điểm nó cần xảy ra, hoàn toàn ăn khớp, nhịp nhàng. Và tất nhiên nếu đã tiến đến mức nhận thức như vậy thì chúng ta không còn oán trời, trách người nữa.


Bài học ta cần học đúng là bài học ta phải trải nghiệm và vượt qua. Tất cả đều là do chúng ta đã lựa chọn từ trước. Chẳng lẽ mình lại tự trách mình rằng chọn bài học khó quá? Bài khó chỉ chứng tỏ rằng chúng ta rất tự tin vào khả năng của mình thôi mà.


Tất nhiên tình yêu không chỉ giới hạn trong vấn đề nam nữ và hôn nhân gia đình. Còn có tình yêu dân tộc, họ hàng làng xóm, bạn bè xa gần, yêu người mới quen. Cao cả hơn nữa là yêu những người không cùng "đẳng cấp" với bạn hoặc thậm chí là yêu thương kẻ thù.


Yêu là cười mà cười cũng là yêu. Yêu nhau thì cho nhau nụ cười, yêu thật lòng nụ cười luôn phát ra một cách tự nhiên như nó vốn thế. Chắc không ít bạn nhiều khi thiền cười không ngậm miệng được. Cũng chẳng cần bất kỳ một cố gắng nào để giữ cơ mặt mà luôn nở nụ cười trọn vẹn bởi lúc đó bạn đang ở trong "tình yêu".


Tình yêu thì không có nỗi sợ, nếu còn thì tình yêu đó chưa trọn vẹn. Muốn triệt tiêu mọi nỗi sợ không gì khác ngoài sự hiểu biết. Bởi vì bạn chưa hiểu nên bạn mới sợ. Hiểu rồi, rõ ràng rồi còn gì sợ hãi. Vậy nên mới có câu "biết người biết ta, trăm trận trăm thắng". Muốn hiểu thì phải học, học từ chính những trải nghiệm trong đời sống hàng ngày.


Liên tục đặt câu hỏi về các tình huống chưa hiểu "tại sao lại kéo đến với mình trong cuộc đời này". Tất nhiên đặt câu hỏi sẽ có câu trả lời. Dần dần mọi khúc mắc được giải đáp và bạn "chợt hiểu" bạn đang được bao bọc trong tình yêu thương KHỔNG LỒ của vũ trụ. Dùng từ khổng lồ để diễn tả vậy thôi chứ có dùng từ vô cực cũng chưa chạm tới được sự vĩ đại của tình yêu đó.


Nói một cách khác, chúng ta đã được "sắp đặt" để đi đến một thế giới KHÔNG THỂ TƯỞNG TƯỢNG NỔI. Nói vậy cũng không ngoa vì nếu cho ai đó ở năm 1500 du hành thời gian đến năm 2000 đã nằm ngoài sức tưởng tượng rồi. Bởi vì đây là "thời cuối", tức là sau giai đoạn này không còn khổ nữa rồi. Thứ duy nhất ở lại chỉ là Tình Yêu mà thôi.


Bạn nào lúc nhỏ ăn đòn nhiều thường lớn lên sẽ hiền lành. Đơn giản bởi vì ngưỡng chịu đựng của bạn cao hơn những người sống trong nhung lụa, nói cách khác là bạn được rèn luyện nhiều nên mạnh hơn họ. Bạn có thể "sống ổn" trong những môi trường có điều kiện khắc nghiệt.


Mà không phước báo nào lớn bằng việc có được "tâm tính hiền lành". Vậy thì các bạn sẽ cảm thấy biết ơn bố mẹ mình nhiều như thế nào rồi đó. Và tất nhiên biết ơn thì mong muốn trả ơn, đó là sự khởi nguồn của loại "tình yêu chân thật". Mềm mại và đẹp như một bông hoa vậy.


Tựu chung cuộc sống của chúng ta là thiên đường hay địa ngục cũng đều do góc nhìn. Ở góc nhìn sự thật tôi luôn sống trong lòng biết ơn ở từng khoảnh khắc. Còn ở góc nhìn bị mây mù che phủ tôi chỉ thấy cuộc đời là một thảm kịch kinh hoàng.


Khi chúng ta gia tăng sự hiểu biết thì dần dần cũng cảm nhận được tình yêu thương lớn lao của tạo hoá và tất cả những người xung quanh (cũng chính là hoá thân của tạo hoá). Cảm nhận được tự nhiên sẽ khởi lòng biết ơn, lòng biết ơn lại tạo ra "tình yêu chân thành". Vậy khởi nguồn của tình yêu thuần khiết và đẹp đẽ chính là trí tuệ và sự hiểu biết.


Trí tuệ chính là gốc của tình yêu, trí tuệ đúng đắn luôn đến từ niềm tin đúng đắn. Niềm tin là một bí mật lớn của vũ trụ, nó ẩn chứa dạt dào tình yêu thương của tạo hoá rằng: bạn tin điều gì thì điều đó sẽ xuất hiện trong cuộc đời để bạn trải nghiệm. Vậy thì bạn có thể kiến tạo chính cuộc đời của mình bằng cách hệ thống hoá những điều bạn muốn theo hướng nào đó tươi đẹp nhất.


Bạn biết đó luật nhân quả là một tình yêu thương lớn lao khác mà tạo hoá ban tặng. Luật nhân quả thể hiện sự công bằng rằng ai gieo gì thì gặt nấy. Nếu bạn mong muốn điều gì đó mà gây ra đau khổ cho người khác (có thể bạn cũng chẳng biết điều đó) thì bạn sẽ được trải nghiệm tình huống ngược lại để hiểu cảm giác mà bạn đã từng gây ra. Điều đó có nghĩa là khi bạn tin tưởng vào một thế giới công bình trong mọi sự, nghĩa là nhân quả luôn được cân bằng nên bạn luôn luôn được an lạc, thư thái.


Ở nơi đó không còn phân biệt, chia rẽ, đánh giá, phán xét. Tất cả mọi người coi nhau như anh em một nhà, đã là một nhà thì không còn đấu đá, tranh giành lẫn nhau. Mọi người có thể cùng nhau sống trong thuận hoà và yêu thương, cuộc sống cũng từ đó mà trở nên tươi đẹp, miên viễn, trường tồn.


Thông thường có những việc vài ngày, vài tuần sau khi nó xảy ra bạn mới hiểu được lý do tại sao bạn cần học bài học đó. Lúc hiểu ra cũng là lúc bạn như được giải toả, cũng cảm nhận được sâu sắc hơn về tình yêu của tạo hoá ban trao. Càng gần phút giây hiện tại bạn càng nhanh hiểu được mọi sự diễn ra trong cuộc đời mình (đang được cân bằng nhân quả).


Khi mỗi phút giây cuộc đời bạn đều nhìn được "Đạo lý" trong đó tức là bạn đang sống với lòng biết ơn và tình yêu thương. Bạn giống như đang bơi lội trong một biển tình yêu vậy, giẫy đạp thế nào cũng vẫn thấy yêu thương tràn ngập. Mọi người vẫn hay nói là: "sống tỉnh thức trong từng phút giây" đó. Tỉnh thì sẽ "nhận ra" nên "cảm nhận" được và từ đó mà tình yêu khởi sinh.


Và tất nhiên khi bạn sống với lòng biết ơn và tình yêu thương thì cuộc sống đúng là tràn ngập phép màu. Sao có thể khác được khi bạn đang gieo đi những hạt mầm có vẻ như là Nhất thể. Nhận ra Thượng đế ở trong mình và trong mọi người bạn sẽ thấy mình được "chăm sóc" kỹ lưỡng như thế nào. Luôn luôn như vậy, chỉ là chúng ta có nhận ra hay không mà thôi.


Vũ trụ đang trên hành trình sáng tạo ra chính nó và chúng ta cũng vậy. Bạn chính là trung tâm vũ trụ của cuộc đời bạn, quan trọng bạn "muốn" một cuộc sống như thế nào thôi. Vậy đừng ngại ngùng mà mơ ước về một thế giới trong mơ "của bạn". Và sẽ thật tuyệt nếu tất cả cùng mơ ước về một thế giới Đại Đồng "của chúng ta". Tất cả cùng chung một mục tiêu, lý tưởng thì chẳng có gì là không làm nổi.


Thuận vợ thuận chồng tát biển Đông cũng cạn nói gì đến việc "cả thiên hạ Đồng lòng". Tất cả chúng ta là MỘT.

Hoàng Nhật Minh