Một bài viết trên trang Minh Huệ kể về cuộc gặp của một luật sư với một học viên Pháp Luân Công.
Vị luật sư này thường bào chữa cho các học viên. Một lần, vì lý do an toàn, ông đã mời một học viên (bí danh ‘Nathan’) tới ở nhà ông trước khi xuất hiện tại tòa. Sau khi Nathan tắm xong, vị luật sư này tình cớ thấy một vết sẹo dài từ ngực tới bụng của Nathan.
“Vì có bằng cấp về y khoa nên tôi biết không có cuộc phẫu thuật nào lại để lại một vết mổ dài như vậy”, ông nhớ lại.
Bởi tò mò nên ông đã hỏi Nathan vết sẹo đó từ đâu mà có.
Hóa ra vết sẹo này là do vết thương từ một vụ ẩu đả nhiều năm trước. Thời điểm đó, Nathan là một thành viên của một băng đảng xã hội đen. Anh đã bị thương rất nặng đến nỗi ruột lòi ra ngoài và gãy bốn xương sườn.
Sự thật là, khi Nathan đang thụ án trong tù vì tội trộm cướp, hành hung và tàng chữ ma túy thì anh tình cờ gặp được Pháp Luân Công.
Ở trong tù, anh thấy các học viên Pháp Luân Công bị lính gác ngược đãi, đánh đập và tra tấn để buộc họ từ bỏ đức tin.
Nathan thậm chí còn cảm thấy bức xúc trước sự tàn bạo mà các học viên đã phải chịu.
Anh nói: “Họ bị đối xử tệ hại đến mức thậm chí một tay xã hội đen như tôi còn thấy quá đáng.
Vậy mà họ không nguyền rủa hay đánh trả. Và không chỉ có một, hai học viên hành xử như vậy, mà hầu như tất cả họ đều hành xử như thế. Tôi thật sự rất ấn tượng bởi dũng khí mà tôi được chứng kiến.”
Các học viên đã kể với Nathan về đức tin của mình và về cuộc bức hại.
Hơn nữa, họ đã thể hiện sự tôn trọng và chăm sóc cho anh mà không có bất cứ phán xét nào về lý lịch của anh cả.
Anh nói: “Trước đó, tôi là một con người lạnh lùng và không ai thích tôi cả. Từ cách hành xử của các học viên này, tôi hiểu rằng Pháp Luân Công là gì đó phi thường, bởi vì những học viên này quá tử tế. Đó là lý do tôi muốn tu luyện Pháp Luân Công.”
Tu luyện Pháp Luân Công bị cấm trong tù và quản lý nhà tù đã dùng mọi biện pháp trong quyền hạn của họ để “chuyển hóa” các học viên.
Tuy nhiên, khi Nathan nói với một lính gác nhà tù rằng anh muốn tu luyện Pháp Luân Công, và ngạc nhiên thay, người lính gác này đã không ngăn cản anh.
“Những người như anh mà muốn tu luyện Pháp Luân Công ư? Thế thì tốt cho tôi quá! Có thể anh thậm chí còn được thả ra trước hạn”, người lính gác đó trả lời.
Kể từ đó, Nathan đã thay đổi cuộc đời và trở thành một người tốt (thực tế là, anh đã được quyết định trả tự do trước thời hạn).
Sau khi Nathan trở về nhà, mẹ anh rất căng thẳng và lo lắng con trai bà lại gây rắc rối cho gia đình. Không lâu sau, bà đã rất vui mừng khi thấy con trai đã thay đổi và từ bỏ những thói quen xấu. Vợ con của Nathan, những người trước kia đã bỏ anh ra đi, giờ đã quay về và cũng bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công.
Sau khi trò chuyện cùng Nathan, vị luật sư này nói, đêm đó, ông không ngủ được vì tâm trí ông bị xung động.
Ông nói: “Chế độ cộng sản Trung Quốc không còn hy vọng nữa. Chỉ cần nghĩ thế này: cả cái chế độ này, không ai biết làm sao để đối phó với một phần tử xã hội đen như Nathan. Thế mà, anh ấy đã thay đổi thành một người tốt trong một thời gian ngắn nhờ Pháp Luân Công. Một phần tử xã hội đen như vậy thật sự là một vấn đề nan giải đối với xã hội và một vấn đề lớn đối với gia đình anh. Nhưng Pháp Luân Công đã thay đổi tất cả.”
Trên thế giới này, con người có quyền tự do tận hưởng cuộc sống bình thường của họ.
Nhưng ở Trung Quốc, hàng chục triệu người đang bị ngược đãi vì đức tin vào Chân-Thiện-Nhẫn. Cuộc bức hại này đã kéo dài 22 năm kể từ năm 1999 và vẫn tiếp diễn đến ngày hôm nay. Nếu lùi lại một bước để suy ngẫm lại về hoàn cảnh hiện nay, nỗ lực làm theo lương tâm và trợ giúp những người chính trực, thì chúng ta có thể tìm thấy hy vọng mới cho tương lai.
Đăng lại từ "minghui.org"