Thơ : An nhiên

Một đoá sen bé nhỏ 
Nở dịu dàng tinh khôi 
Dẫu bao nhiêu nắng gió 
Vẫn an nhiên nụ cười. 
Và rồi anh đã thấy 
Ai lớn lên từ bùn 
Hiểu cuộc đời ngắn ngủi 
Sẽ rộng lòng bao dung. 

Vô thường